"Em xa anh, trăng cũng chợt lẻ loi thẫn thờ
Biển vẫn thấy mình dài rộng thế
Xa cánh buồm, một chút đã cô đơn"
Vâng Biển - thật dài thật rộng , thật to lớn , thật dữ dội – Biển có thể đương đầu với bao táp , mưa sa, với bao trắc trở của cuộc đời ..có thể nhấn chìm dưới chân Nó muôn nghìn những trở ngại ..để vươn lên để ào ạt thét gào ..Thế nhưng Biển lại “cô đơn “ khi xa “cánh buồm “ ..Có phải sự tương phản giữa cái mênh mông của Biển và cái thực tại của Thuyền ..như một minh chứng cho tình yêu kia không thể cách trở ..
Em nhớ đến câu thơ về Thuyền và Biển của Xuân Quỳnh khi nói về tình yêu và nỗi nhớ da diết , dữ dội được nhân hóa trong lời nhạc
Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau rạn vỡ
Nó chợt thấy tim run lên khi biết rằng “Em xa anh, trăng cũng chợt lẻ loi thẫn thờ “
Tất cả những cảm giác ấy lại làm lòng Em quay quắt ..vì nghĩ về một ngày ..một ngày đã qua ..
Người ta vẫn nói “nước chảy đá mòn “ Thế nhưng Em lại bắt gặp “gió bào mòn núi “
"Gió âm thầm không nói
Mà sao núi phải mòn"
Có phải nhũng nhớ thương , trăn trở , những dồn nén đã bào mòn “đá “ núi chăng ? Gió mang linh hồn, mang theo tình cảm và những cảm xúc chân thành bay dến để từng ngày , từng ngày .núi cũng phải lay .
Nếu anh là gió
Em xin làm núi
Gió đùa mây
Núi và gió
Cùng bay ….
Những ca từ tiếp theo lại mang tâm sự của Em ..bởi Em yêu lắm màu tím ..màu của pense của một thủy chung ..để giờ đây bức tranh được chấm phá và da diết với từng thanh âm..nao lòng ;
"Anh đâu phải là chiều
Mà nhuộm em đến tím
Sóng có nghĩa gì đâu
Nếu chiều nay anh chẳng đến
Dù sóng đã làm em nghiêng ngả vì anh"
Anh ! anh đâu là “chiều “ sao nhuộm em chi “tím “ – Câu hỏi hay câu khẳng định ? Có phải “Anh” chính là nguyên nhân –là kết quả ..để “tím “ cả hoàng hôn, tím cả dợi chờ ..Hình ảnh màu tím biên biếc trên biển chiều .có cái gì đó nao nao ..buồn, trầm, nghe nhớ thương dịu vợi ..Em lặng nhớ về từng dề lục bình tim tím trôi tuột về phía hoàng hôn và con thuyền giấy chao đảo trên sóng nước dập dờn …Em hiểu rằng Thuyền và Biển cần có nhau trong đời biết bao …và sự xa cách nhuộm màu tình yêu thành biếc tím ..và có ai trong đời một lần nghe màu tím ..nói tiếng yêu thương ?
Màu xanh của tình yêu đã chuyển sang màu tím của đợi chờ , màu tím của man mác buồn thương …để lại cảm xúc rơi hết vào những câu kết . Sẽ chẳng có nghĩa gì, sẽ chẳng còn điều gì khi “Anh chẳng đến “ cùng em . Lời bài hát trầm hắn ,cung bậc kéo dài , làm Em “nghiêng ngả “, chao dảo – Nếu như “sóng “ của Xuân Quỳnh “ dữ dội và dịu êm/sóng không hiểu nổi mình sóng tìm ra tận bể “ ..thì cũng sóng ấy , cũng những đam mê , khát khao nồng cháy ấy sẽ chẳng là gì …so sánh với Anh ...Nó sẽ chỉ là nỗi cô dơn trống vắng ..nếu vắng cánh thuyền ..nơi thăm thẳm đại dương …Sóng chẳng nghĩa gì cả ..dù sóng đã làm em nghiêng ngả ..nhưng trước sự chời đợi tình anh ..tất cả là sự không tưởng phải thế không Người ? và như hai câu thơ của Xuân Quỳnh : sẽ chẳng là gì nếu thiếu Anh , ……
“Nếu từ giã Thuyền rồi Biển chỉ còn sóng gió
Nếu phải cách xa Anh-Em chỉ là bão tố “
Giờ đây Em nghe lại lần nữa những giai diệu tha thiết của Phú Quang đã được chuyển tải bằng tình Anh trong đó với giọng hát nhẹ nhàng của ca sĩ đua Em về với những ngọt ngào ..bình yên của ký ức . Một lần nữa ca sĩ lại thổi vào bài hát nổi lòng của mình, hay bao nổi lòng của người khác, của những người đang say đắm màu đỏ của trái tim? Em cũng không biết được, chỉ biết rằng sao giờ phút này ca sĩ "hiểu" Em đến thế...!!! Tiếng đàn ngân lên réo rắt hòa lẩn vào tiếng sóng biển ngay đầu đoạn nhạc thật nồng nàn và quyến rủ, giọng hát da diết càng làm cho Em thêm cảm giác thổn thức cỏi lòng mình
Ngoài trời mưa vẫn rơi, và Em biết rằng em không còn tỉnh táo nửa, em đã "chập chờn" tìm thấy trong giấc mơ với nhửng kỷ niệm trong ký ức, với những dòng suy nghĩ mông lung, và với dòng cảm xúc mênh mông. không điểm dừng, và cứ thế lặng lẽ nơi góc bàn Biển, Nỗi Nhớ và Em vẫn nhẹ nhàng "trôi qua", từng giọt mưa vẫn "vô tình" nặng hạt…
LA VANG, 8/2007
Nhạc : Phú Quang - Thơ : Hữu Thỉnh
Trình bày: Casim Hoàn vũ
Em xa anh, trăng cũng chợt lẻ loi thẫn thờ
Biển vẫn thấy mình dài rông thế
Xa cánh buồm, một chút đã cô đơn
Gió âm thầm không nói
Mà sao núi phải mòn
Anh đâu phải là chiều
Mà nhuộm em đến tím
Sóng có nghĩa gì đâu
Nếu chiều nay anh chẳng đến
Dù sóng đã làm em nghiêng ngả vì anh.
Tác giả: Nguyễn Thị Bình
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Ngày ban hành: 02/04/2024. Trích yếu: Sở Giáo dục và Đào tạo Bình Dương thông báo công khai danh sách các trung tâm ngoại ngữ, tin học, cơ sở giáo dục kỹ năng sống trên địa bàn tỉnh Bình Dương đã được cấp phép theo thẩm quyền.
Ngày ban hành: 02/04/2024
Ngày ban hành: 12/06/2024. Trích yếu: Công nhận BDTX THCS
Ngày ban hành: 12/06/2024
Ngày ban hành: 03/06/2024. Trích yếu: Tổ chức giữ trẻ ...
Ngày ban hành: 03/06/2024