Những mùa đông yêu dấu

Thứ bảy - 14/01/2012 12:26

6912681.jpg

6912681.jpg
Những mùa đông yêu dấu

 

Những mùa đông yêu dấu

 Sáng tác: Đỗ Bảo.

Trình bày: Tấn Minh.

 Sương lạnh căm nóc nhà
Thẫm đen hàng cây đứng chơ vơ, nối nhau về xa tít mờ
nối nhau những khuôn mặt phố
Tôi từng mong ngóng nhiều,
cứ qua đi, mùa Xuân quá xanh tươi
cứ qua đi hè thu nắng rạng ngời
tới đây những ngày Đông xám trời
Hà Nội của tôi những mùa Đông giá lạnh
Những con đường thanh vắng trong sương
bước chân người đi không hối hả
những khuôn mặt không vất vả
Đêm nào trong chăn ấm nghe mưa
những mùa Đông thắm thoắt thoi đưa
Nhớ đôi môi nào vẫn tươi hồng trong giá lạnh
Mùa Đông xa nhau
biết bao nhiêu cồn cào nhung nhớ
Mùa Đông gặp nhau, khát khao được gần nhau hơn
Còn lại trong tôi những mùa Đông yêu dấu
mùa bao nhiêu ký ức cho mình nhớ thương
những giấc mơ không thành
những hạnh phúc ngọt lành

Bên mùa cây lá đổ, biết bao tình yêu chớm nở
Biết bao mộng mơ đón chờ
biết bao ô cửa kính mờ
Tôi từng mơ ước nhiều
cứ bên ai buồn vui sớm chiều
cứ cho ai tin yêu rất nhiều
mà tình yêu ai người thấu hiểu
Hà Nội hàng năm từng khi gió về
nhắc tôi rằng con tim rất ngây thơ
yêu một giây phút miệt mài
thương còn thương suốt đời
Ai ngày xưa đã quá xa xôi
ai vừa đây đã quá thân quen
trái tim người cứ xoay tròn bốn phương
Bình yên trong mưa thấy chuyến xe càng thêm ấm áp
Nhìn ra thành phố, cứ mỗi năm một mùa Đông mới
Còn lại trong tôi những mùa Đông dấu yêu
mùa bao nhiêu ký ức cho mình nhớ thương
những giấc mơ không thành
những hạnh phúc ngọt lành
 

 

Đêm…

Với tay nhìn đồng hồ hiển thị trên chiếc điện thoại di động. 23h50… Hà Nội sắp sang một ngày mới. Ngoài kia vẫn là bóng tối và ngọn gió mùa lạnh lẽo mê mải trải dài trên từng mài phố run rẩy và lặng câm…Và trong căn phòng trọ chật hẹp, mình ta cứ mãi thao thức cùng những giai điệu chậm buồn, da diết của ca khúc “Những mùa đông yêu dấu”… Chiếc Laptop cũ đặt bên cạnh vẫn cứ lặp đi lặp lại đến cả chục lần giai điệ ấy  mà ta không thấy nhàm chán, không nỡ tắt đi để ngủ vùi cùng giấc mơ ấm trong chăn… Lòng ta thao thức, và đã thực sự bị ám ảnh bởi ca khúc này của người nhạc sĩ trẻ tài hoa mang tên Đỗ Bảo…

 


   

Khúc nhạc dạo đầu bàng bạc, vấn vương…. Rồi những nỗi nhỡ thương thầm thì cất lên, thành khúc tự tình trong đêm Đông mênh mông và sâu lắng…

“Sương lạnh căm nóc nhà. Thẫm đen hàng cây đứng chơ vơ. Nối nhau về xa tít mờ. Nối nhau những khuôn mặt phố… Tôi từng mong ngóng nhiều. Cứ qua đi mùa Xuân quá xanh tươi. Cứ qua đi, hè thu nắng rạng ngời… Đến đây những ngày Đông xám trời…”

Nhắm mắt lại, lắng nghe, cảm nhận và hình dung… Từng mảng màu, đường nét, hình khối về phố cứ  ngập ngừng, rồi  lặng lẽ trôi qua trong tâm trí ta như cuốn phim quay chậm của mùa đông … Những con phố dài trong chật hẹp, quanh co, dọc ngang với từng ngõ nhỏ mà ta đã yêu thương giờ chập chờn làm sống dậy trong ta những tháng năm tuổi trẻ vụng dại với thật nhiều mong ngóng và ước mơ về một tình yêu đẹp sưởi ấm tim mình đơn côi…

 

 

“ Bên mùa cây lá đổ, biết bao tình yêu chớm nở. Biết bao mộng mơ đón chờ. Biết bao ô cửa kính mờ… Tôi từng mơ ước nhiều… Cứ bên ai buồn vui sớm chiều. Cứ cho ai tin yêu rất nhiều… Mà tình yêu ai người thấu hiểu…”

Giọng hát trầm ấm và trữ tình của Tấn Minh cùng  những tiết tấu chầm chậm của hoài niệm mùa Đông, những câu chữ luyến láy đầy da diết   và thiết tha làm nỗi nhớ trong lòng ta càng khắc khoải, bộn bề tiếc nuôi và yêu thương …

 

Hà Nội của tôi những mùa Đông giá lạnh. Những con đường thanh vắng trong sương. Bước chân người đi không hối hả. Những khuôn mặt không vất vả… Đêm nào trong chăn ấm nghe mưa. Những mùa Đông thấm thoắt thoi đưa. Nhớ đôi môi nào vẫn tươi hồng trong giá lạnh…Mùa Đông xa nhau, biết bao nhiêu cồn cào nhung nhớ. Mùa Đông gặp nhau, khát khao được gần nhau hơn…”

 

Có lẽ chỉ những ai từng sống và gắn bó với phố phường Hà Nội qua những mùa Đông giá lạnh, mới hiểu được sự cồn cào của nỗi nhớ, của sự khát khao về một hơi ấm yêu thương sưởi ấm sự cô đơn đến rùng mình trong tê tái… “Mùa đông lạnh buồn cho đôi lứa bên nhau”… Có ai đó đã nói và  nhắc nhớ trong ta về một câu thơ như thế trong lá thư gửi từ mùa đông cũ.   


  Theo quy luật tự nhiên của tình cảm, sự xa cách thường để lại trong lòng con người ta những khoảng trống hụt hẫng, chơi vơi với nhiều kỷ niệm… Ký ức sẽ tràn về xâm chiếm, bủa vây… Ký ức càng đẹp, càng lung linh thì lòng người càng cồn cào thắp lên ngọn lửa – lửa ký ức hắt  hơi ấm từ trong  nhung nhớ và xa cách để làm ấm lại trái tim buồn trong thực tại cô đơn giữa một đêm Đông Hà Nội…

“ Hà Nội hàng năm từng khi giá lạnh. Nhắc tôi rằng con tim rất ngây thơ. Yêu một giây phút miệt mài. Thương còn thương suốt cuộc đời… Ai ngày xưa đã quá xa xôi. Ai vừa dây đã quá thân quen… Trái tim người  - cứ xoay tròn bốn phương…”

Còn đó là những ngây thơ của tình yêu đầu những tháng năm tuổi trẻ vụng dại mà khó nguôi quên,  trải dài yêu thương theo suốt những cuộc hành trình… Quá khứ chập chờn đan xen với thực tại cô đơn… Những gương mặt người vừa gần gũi thân quen, lại vừa xa xôi, ảo ảnh khiến trái tim ta như chiếc chong chóng trong hơi thở mùa – quay tròn từng vòng thương nhớ đến ngẩn ngơ, làm dòng hoài niệm chợt cất cánh, vút bay lên, vỡ òa  theo cao trào của đoạn điệp khúc:

“Còn lại trong tôi những mùa Đông yêu dấu… Mùa bao nhiêu ký ức cho mình nhớ thương. Những giấc mơ không thành… Những hạnh phúc ngọt lành.”

Mùa Đông sẽ đi qua. Những tháng năm tuổi trẻ của ta, thời gian cũng đã vội vàng gói ghém, cất vào một ngăn nào đó theo nhịp ngày hối hả, theo sự tuần hoàn thay đổi của vạn vật và thời gian… Mỗi mùa Đông đi qua là một mùa hoài niệm ngập tràn những dấu yêu… Chỉ còn giấc mơ – giấc mơ ở lại cùng ta, ngân nga hát ru cho những tiếc nuối bình yên không  dậy sóng… Đêm khe khẽ trở mình, phập phồng , cay nồng nỗi nhớ…  Ta chông chênh bé nhỏ trong hồn phố Hà Nội  mùa Đông, thương bàn tay lạnh cô đơn, chỉ còn trên tay sự hụt hẫng... Nuối tiếc “những giấc mơ không thành, những hạnh phúc ngọt lành” của những mùa đông yêu dấu đã trôi qua...  Chỉ còn lại mùa đông chênh vênh và cô đơn của thực tại, với gió mùa lùa vào hồn ta da diết hoài niệm xưa…

 

 

 


 

 

Có thể Tấn Minh là người đầu tiên thể hiện (và thể hiện thành công ca khúc này) nhưng trên thực tế, tôi nghe ca khúc này lần đầu tiên lại qua giọng ca của Tuấn Nam (sinh viên của ĐH KTQD – chàng trai lọt vào top 20 của Việt Nam Indol 2008) hát trong đêm thi sinh viên thanh lịch của trường ĐH Dược Hà Nội. Ngay lập tức, giai điệu chậm buồn nhưng không hề ủ ê và bi lụy cũng những ca từ đầy tâm trạng mà tươi sáng ấy  chiếm lấy hồn tôi… Một lần nghe mà ám ảnh mãi mãi…


 

Những lúc chỉ có một mình ngồi trong không gian của Hà Nội những ngày đầu đông này, giai điệu và ca từ sâu lắng của “Những mùa đông yêu dấu” lại vẳng lên, ám ảnh đến thiết tha… Một chút hoài niệm và nuối tiếc, một chút cô đơn và khát khao, yêu thương và gắn bó với phố phường và những gương mặt cả thân quen lẫn lạ xa đã trôi qua trong quãng đời tuổi trẻ… Tôi thấy lòng như đang tìm thấy, lắng nghe chính những tâm sự nuối tiếc và nhớ nhung  của  mình chất đầy trong đó… Tôi lên mạng dò tìm, tải ca khúc này về - và có những đêm gần như thức trắng, chỉ để sống với nuối tiếc, với hoài niệm của chính mình qua ca khúc của Đỗ Bảo… Lòng nao nao, rưng rưng đến lạ… Rất ít ca khúc nhạc trẻ nào lại gây cho tôi nhiều rung động, mang đến cho tôi nhiều sự đồng cảm đến như vậy…

 

 

Có tuổi trẻ nào mà không tràn ngập  hoài bão và những ước mơ?…  Và những giấc mơ dở dang không thành thường đọng lại trong ta thành  những ám ảnh, thắp lên những niềm tiếc nuối, nhớ thương mỗi khi ta vô tình chạm vào không gian của sự hoài niệm…  “Những mùa Đông yêu dấu” của Đỗ Bảo không chỉ thể hiện được tâm sự đó của những người trẻ thuộc thế hệ 7X và 8X (giống như  anh và tôi) mà hơn thế nữa, còn khơi gợi, làm sống dậy trong lòng người bàng bạc những hình ảnh, khoảnh khắc trữ tình trong hơi thở mùa Đông của phố phường Hà Nội đối với những ai đã từng sống và gắn bó với Thủ đô, qua những mùa đông của xa cách, yêu thương ngập tràn nhung nhớ….

Và với tôi, giai điệu ấy, ca từ ấy là đẹp nhất, trữ tình và sâu lắng nhất trong tất cả các ca khúc nhạc trẻ viết về Hà Nội và tình yêu!

Hà Nội, đêm Đông 21/11/2008

LƯƠNG ĐÌNH KHOA


 

 

 

Tác giả: Nguyễn Thị Bình

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Video Clips
Thống kê truy cập
  • Đang truy cập1
  • Hôm nay1,132
  • Tháng hiện tại12,586
  • Tổng lượt truy cập2,557,832
Thăm dò ý kiến

Bạn đánh giá yếu tố nào quan trọng nhất trong quá trình học tập ?

Văn bản PGD

TB số 25/TB-PGDĐT

Ngày ban hành: 25/04/2024. Trích yếu: Trường học an toàn ...

Ngày ban hành: 25/04/2024

CV số 80/PGDĐT-TCCB

Ngày ban hành: 25/04/2024. Trích yếu: Kiểm điểm đánh giá XLCL...

Ngày ban hành: 25/04/2024

CV số 77/PGDĐT

Ngày ban hành: 24/04/2024. Trích yếu: bảo đảm an toàn thông tin...

Ngày ban hành: 24/04/2024

KHPH số 109/KHPH-CAH-PGDĐT

Ngày ban hành: 24/04/2024. Trích yếu: kế hoạch phối hợp ...

Ngày ban hành: 24/04/2024

CV số 75/PGDĐT

Ngày ban hành: 24/04/2024. Trích yếu: tăng cường công tác tuyên truyền phòng chống ngộ độc TP

Ngày ban hành: 24/04/2024

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây