Ngọn nến
Sáng tác: Phú Quang .
Trình bày: Tấn Minh.
Khi từng giọt nến lặng lẽ rớt vào đêm xa
Em có thấy thời gian đang qua đi vội vã
Khi từng giọt nến lặng lẽ rớt vào đêm sâu
Ta chợt nghe mùa thu trắng trên đầu
Sao tình yêu còn dâng trong mắt em
Cho ta nhớ một thời trai trẻ
Sao mùa thu còn vương trong mắt em
Cho ta tiếc một thời xa đến thế
Dẫu một mai tình xa trong đắng cay
Sẽ còn mãi những phút giây này
Bài thánh ca cho ta cho em
Và ngọn nến mong manh trong đêm.
Ca khúc: NGỌN NẾN
Sáng tác: Phú Quang
Thể hiện: Quang Lý
*****
Một mùa thu đã xa nhưng còn cháy bỏng yêu thương trong miền hồi ức; ngọn nến cháy hết cả thân mình với những giọt trong veo như nước mắt đang lặng lẽ rớt xuống; một ánh mắt u huyền ẩn giấu tình yêu thời trai trẻ cùng bài thánh ca vang lên trong đêm sâu,… đó là tất cả những gì đọng lại đầy ám ảnh như lời định mệnh về cuộc đời của Phú Quang trong ca khúc Ngọn nến.
Ngồi một mình với ly rượu và ngọn nến le lói, ông chợt nhận ra một điều, cuộc đời con người có một điều gì đó giống như ngọn nến đang cháy. "Mỗi giọt nến rớt xuống chậm rãi cũng là một khoảng đời đã qua và trước giọt nến cuối cùng ngọn nến sáng loà rực rỡ một lần cuối. Và tôi chợt nhớ tới ánh mắt xót xa thương cảm của một người con gái khi biết tin dữ về tôi".
Các bác sỹ đã nhầm lẫn, nhưng Phú Quang lại thầm cảm ơn họ và nảy ra một suy nghĩ: "Giá như mọi người đều có một lần trong đời bị bác sĩ báo tin mình bị ung thư (tất nhiên là báo nhầm) chắc mọi người sẽ sống hợp lý hơn với cuộc đời, bởi chỉ lúc đó, mọi người mới cảm thấy sự vô nghĩa của tiền bạc, chức quyền, danh vọng, dục vọng... Họ sẽ nhìn cuộc đời một cách nhân hậu hơn, bớt ham muốn hơn".
Bức tranh Death and Life (Cái chết và Sự sống) của Gustav Klimt |
Khi từng giọt nến lặng lẽ rớt vào đêm xa
Em có thấy thời gian đang qua đi vội vã
Khi từng giọt nến lặng lẽ rớt vào đêm sâu
Ta chợt nghe mùa thu trắng trên đầu.
Trong không gian tĩnh lặng, lạnh lẽo của giáo đường, những ngọn nến vẫn cháy bền bỉ, từng giọt nến tan chảy rơi xuống như đếm nhịp thời gian trôi. Ta cũng như em, cũng rong ruổi, cũng mệt nhoài hay nhiệt huyết trên đường trần và rồi cũng sẽ đi đến chặng cuối của hành trình như những thân nến lúc ngả nghiêng trước cơn gió, khi lại bùng lên nhiệt thành.
Một thân nến cháy được là bao, cứ le lói trong đêm thâu, rồi chỉ đến khi sắp lụi tàn, thoát ra khỏi cái khuôn chật hẹp để hòa vào thinh không vĩnh cửu mới bùng lên mãnh liệt. Một kiếp người, kiếp đời cũng đầy vơi như cây nến, cứ cháy hết mình, để rồi đến một lúc nào đó nhìn lại mới thảng thốt thấy "thời gian đang qua đi vội vã". Rồi khi mọi thứ đã qua đi, ta bỗng chợt nhận ra màu trắng của thời gian, tuổi tác và tang tóc đã ngự trên mái đầu bạc…
Giai điệu chậm buồn không kéo dài được bao lâu thì giọng nam chính bỗng vút lên đoạn cao trào. Dường như cảm xúc kìm nén bấy lâu, nay bỗng thổn thức, vỡ òa đầy trách cứ:
Sao tình yêu còn dâng trong mắt em
Cho ta nhớ một thời trai trẻ
Sao mùa thu còn vương trong mắt em
Cho ta tiếc một thời xa đến thế.
Trong mỗi ca khúc của Phú Quang luôn có hình bóng một người con gái, dù chỉ là thoảng qua hay sâu đậm. Em chỉ là cái cớ để ta mở lòng và bộc bạch. Phú Quang hỏi người con gái kia hay đang tự xát muối lòng mình?
Ai đã từng nói: "Dù bạn sống lâu thế nào đi nữa thì 20 năm đầu là nửa đời dài của bạn", quả đúng vậy, khi đã đi đến dốc bên kia cuộc đời, người ta luôn thảng thốt, thở dài mà trách cứ: sao thời gian trôi nhanh thế! Chính bởi sự vô tình không chờ đợi của thời gian mà thời trai trẻ luôn là những gì đẹp đẽ nhất còn vẹn nguyên trong mỗi người. Mọi thứ giờ đã tuột khỏi tầm tay và ta chỉ còn biết ngưỡng vọng, hồi cố.
Ánh mắt người con gái - nguồn cơn của mọi xúc cảm giờ đây đã trở thành nguồn cứu rỗi, nhưng cũng là nỗi đau vò xé đầy ám ảnh. Dẫu mọi thứ đã xa nhưng ta vẫn muốn lưu giữ những phút giây bên người, dù khổ đau hay vui sướng:
Dẫu một mai tình xa trong đắng cay
Sẽ còn mãi những phút giây này…
"Tằm chết mới nhả hết tơ/ Nến kia cháy hết mới khô lệ sầu" (1)…cuộc đời của mỗi người cũng như một thân nến, cháy hết mình rồi lại hòa tan vào hư vô. Còn gì để níu giữ với một tình yêu đã trở thành quá vãng, một mùa thu đã lặn vào ký ức khi con người đứng trước giây phút chờ số phận gọi tên?
Trước khoảnh khắc mong manh giữa trần gian và thiên đường, giữa sự sống và cái chết, người ta không hề mường tượng về một thế giới xa lạ đầy hãi hùng mà chính lúc này, tình yêu, niềm khát khao yêu đương lại trỗi dậy mạnh mẽ nhất và nó đủ sức soi sáng con người trên cõi về.
Tuổi trẻ một đi không trở lại, bởi vậy người ta mới nói với nhau: "Hãy sống như bạn phải chết ngày mai" (2)… Trước giây phút chia xa, chỉ có tình yêu là điều bất diệt và khát khao cống hiến bỗng bùng lên mạnh mẽ.
Ngọn nến chính là khúc tự lòng của Phú Quang – con người đa cảm, đa tình và đa mang (đây là một trong số không nhiều ca khúc do nhạc sỹ tự viết lời). Khi âm điệu du dương của ca khúc vang lên, người nghe sẽ khó lòng dứt ra nổi và sẽ càng dấn sâu thêm vào thế giới đầy mê hoặc của ca từ và nhạc điệu. Điều đặc biệt nữa là, dù nghe lại nhiều lần nhưng cảm xúc vẫn còn tươi mới, đắm say như lần đầu.
Ca từ và giai điệu làm toát lên nỗi cô đơn của kiếp đời, kiếp người và nỗi khắc khoải muốn tìm lại thời gian đã mất cùng những gì tốt đẹp mãi xa tầm tay. Mỗi nhạc sỹ đều tự chiêm nghiệm và tìm cho mình một "lối về" thanh thản, với Trịnh Công Sơn, ông luôn ví mình như thân cát bụi, còn Phú Quang, thấy mình như một cây nến mong manh, khiêm nhường và lặng lẽ…
Tác giả: Nguyễn Thị Bình
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Ngày ban hành: 02/04/2024. Trích yếu: Sở Giáo dục và Đào tạo Bình Dương thông báo công khai danh sách các trung tâm ngoại ngữ, tin học, cơ sở giáo dục kỹ năng sống trên địa bàn tỉnh Bình Dương đã được cấp phép theo thẩm quyền.
Ngày ban hành: 02/04/2024
Ngày ban hành: 12/06/2024. Trích yếu: Công nhận BDTX THCS
Ngày ban hành: 12/06/2024
Ngày ban hành: 03/06/2024. Trích yếu: Tổ chức giữ trẻ ...
Ngày ban hành: 03/06/2024