Ngày bế giảng năm nay, sân trường chưa có một nhành phượng đỏ, nắng cũng chưa thật rực rỡ, ve cũng chưa thật râm ran. Thế mà chúng em đã bước vào mùa chia tay, xa thầy cô, xa mái trường đã gắn bó suốt 4 năm qua. Chúng em cùng nhau nhìn lại sân trường, những lớp học, hàng cây để khắc sâu những kỉ niệm đẹp đẽ nhất.
Nhớ lại những ngày đầu tháng 9, những ngày đầu thu mà khí trời vẫn oi bức như tháng 5 của mùa hạ, chúng em bước vào ngôi trường với bao ngỡ ngàng: trường lớp mới, thầy cô mới, bạn bè mới. Thế mà giờ đây chúng em đã khôn lớn trưởng thành. Bốn năm học - một khoảng thời gian không dài nhưng đủ để khắc ghi biết bao kỉ niệm bên mái trường, thầy cô, bè bạn. Bốn năm học – chúng em đã chứng kiến những đổi thay của ngôi trường: từ cơ sở vật chất đến trang thiết bị học tập. Bốn năm học – chúng em đã được sống trong tình yêu thương, chăm sóc, dìu dắt của các thầy cô. Bốn năm học để rồi lúc chia xa, nếu nhắm mắt lại vẫn có thể hình dung được từng chiếc ghế, hàng cây, ô cửa sổ; nếu nhắm mắt lại vẫn hình dung được bao nụ cười, bao dòng nước mắt….
Dưới mái trường THCS Long Hoà, chúng em đã nhận được sự dạy bảo tận tình và lòng thương yêu của thầy cô. Tỉ lệ học sinh khá giỏi tăng lên; nhiều bạn đạt học sinh giỏi các môn văn, lí, sử, địa, GDCD cấp tỉnh. Viết về những thành tích nổi bật này là để chúng em được nói lời tri ân với công lao to lớn của thầy cô. Nhưng kể sao cho hết cái công lao ấy, nói sao cho hết những hi sinh và thầm lặng hi sinh ấy của thầy cô dành cho chúng em. Thầy cô cho chúng em bài học làm người, dìu dắt chúng em những bước đầu chập chững trên hành trình của cuộc đời. Thầy cô dạy chúng em biết đứng lên sau mỗi lần vấp ngã; chỉ cho chúng em cách tìm thấy nụ cười sau những giọt nước mắt, động viên chúng em chạm tay vào vinh quang và hạnh phúc bằng chính nghị lực và trí tuệ của mình. Trong dòng cảm xúc này, chúng em cũng không biết nói sao cho trọn nghĩa tình yêu thương mà thầy cô dành cho chúng em. Chúng em cũng biết không ít lần chúng em khiến thầy cô phiền lòng, cũng không ít lần chúng em nhìn thấy giọt nước mắt thầy cô rơi vì chúng em. Chúng em nợ thầy cô rất nhiều lời xin lỗi.
Quê hương cho chúng em câu hò, điệu hát để thêm yêu, thêm nhớ. Cha mẹ cho chúng em một dáng dấp hình hài để sống, để yêu thương. Còn thầy cô, thầy cô cho chúng em hành trang tri thức, đôi cánh để bay vào cuộc đời mênh mông này. Một lần nữa, chúng em xin gửi ngàn lời tri ân tới các thầy cô.
Sẽ đến lúc chúng em phải nói lời tạm biệt ngôi trường này. Nhưng dù thời gian có trôi, vạn vật có đổi thay thì tấm lòng của chúng em với thầy cô, mái trường vẫn vẹn nguyên. Chỉ còn vài ngày nữa thôi, quãng đời học sinh THCS sẽ khép lại. Chúng em vẫn tiếp tục trên con đường học tập ở một môi trường mới. Nhưng mái trường THCS Long Hoà sẽ mãi là quê hương nhỏ để chúng em ở bất cứ nơi đâu cũng biết hướng về, tìm về.
Chúng em biết, dù chia tay mái trường, thầy cô vẫn từng ngày, từng giờ dõi theo bước chân của chúng em trên những chặng đường đi tới. Chúng em sẽ có nhiều thử thách và sóng gió, song chúng em biết thầy cô vẫn luôn mong ước chúng em có những bước đi thật vững chãi. Điều duy nhất chúng em có thể làm lúc này, món quà ý nghĩa nhất chúng em dành tặng cho thầy cô lúc này chính là ý chí phấn đấu hết mình trong học tập để đủ sức vượt qua kì thi vào THPT sắp tới, để đến với bến bờ thành công.
Tạm biệt mái trường và thầy cô yêu dấu. Thầy cô ơi, chúng em nhớ mãi!
C.D.L. lớp 9B