Hoa tím ngoài sân

Chủ nhật - 30/10/2011 09:29

Hoa tím ngoài sân

Hoa tím ngoài sân

1254914029_9254d28a1_400

 Không một mảnh tình vắt vai..Tôi cũng không hiểu mình tìm được gì trong "Hoa tím ngoài sân"

"Cuộc đời lạ lùng
Cuộc đời ước mơ những điều viển vông
Lòng người lạ lùng
Lòng hay thương nhớ những điều hư không..."


 


Đúng là lạ lùng, lạ lùng thật, lạ lùng bởi vì lần nào nghe đến đoạn này tôi cũng thấy tim mình loạn nhịp. Chỉ đúng đoạn này, không phải là điệp khúc hay một đoạn nào khác, hôm nay cũng vậy, đang miệt mài với những giấy tờ, sổ sách, báo cáo, thống kê dài ngoằng cũng phải buông bút và nghe cho hết cả bài.

Tôi cũng chẳng hiểu tôi, một kẻ chưa có một mảnh tình vắt vai tìm thấy gì của mình trong "Hoa Tím Ngoài Sân"? Nhưng mỗi lần nghe bài hát này là một lần tôi thấy mình lọt thỏm vào 1 khoảng sân đầy hoa trắng, bầu trời thoáng cao và chan hoà nắng, thấy mình vụt bé lại như mỗi lần được bao bọc bởi nụ cười và vòng tay ấm áp của bà, tuyệt nhiên không có hình bóng ai khác ngoài tôi với khoảng sân dát nắng vàng và khảm hoa trắng, khoảng sân đã chứng kiến những nụ cười, những giọt nước mắt hồn nhiên trong những năm đầu đời của tôi, nó cũng như nền móng của tôi như nền móng của cây cau già kia.


 

"...Và rồi một ngày
Một ngày đã qua, không ngày nào hơn
Con đường vẫn đợi
Mà đâu thấy, đâu thấy dấu chân em...
Từ lâu lắm đã vắng em trên con đường này
Cây bây giờ lá rụng, gió heo may ..."


Câu hát sao mà da diết thế. Tôi cũng xa khu vườn lát gạch ấm nắng của tôi lâu lắm rồi, lâu lắm rồi, lâu đến mức tất cả kí ức của tôi chỉ còn lại nắng và hoa trắng, tôi cũng chẳng biết cây cau xưa có còn, những chú cánh cam có còn về khu vườn mỗi khi hè đến và rêu đã phủ xanh nên gạch đỏ hay chưa. Tôi đã từng thờ ơ không thèm quan tâm đến những thứ đó, cho đến bây giờ, khi tôi đã trở về bên hàng tre xanh, bên cánh đồng lúa thơm ngát, bên sân gạch rêu xanh, thực sự khát khao muốn biết thì tôi chẳng thể hình dung ra được khu vườn của ngày hôm nay đã ra sao bởi mỗi lần tôi muốn hình dung ra nó thì quá khứ lại ùa về lung linh và đẹp đẽ. Cũng như bóng hình em.

"Con đường chưa quên tên bàn chân
Bàn chân đã lãng quên con đường nhỏ"


Câu hát như trách móc, bóp nghẹt lồng ngực tôi. Ừ, tôi đã có lúc quên đi khu vườn của mình. Tôi đã muốn quên, quên tất cả như muốn quên tuổi thơ và quá khứ của mình nhưng những cái gì đã là nguồn gốc thì đâu dễ từ bỏ. Cố quên đấy, nhưng ở một nơi sâu thẳm nào đó trong trí óc tôi, những nỗi nhớ vẫn cứ ngày ngày âm ỉ, sinh sôi nảy nở, một nỗi nhớ nhất định không phải là "hư không", một nỗi nhớ nhẹ nhàng như màu hoa trắng, mềm mại như nắng, phảng phất như hương cau, và thỉnh thoảng lại xoáy sâu như những vòng tròn cánh cam, một nỗi nhớ đủ để kéo tôi về với quá khứ, nguồn gốc dù mới chỉ rung lên rất nhẹ theo bài hát "Hoa Tím Ngoài Sân".

"Để rồi một ngày
Một ngày nhớ thương
Hóa thành mênh mông"


Và ....

Em đừng đi, xin em đừng đi
Vì ai đó còn chưa nói với ai điều gì
.....
Ai vội đi để ai còn đứng đó
Tìm bàn chân ai trong tiếng lá rơi!

                                                  Bài viết: Ngchi_pt


Sáng tác: Thanh Tùng

Trình bày: Tạ Quang Thắng

...một ngày tình cờ trên đường phố tôi có bàn chân em
mặt trời rực hồng và trên cây khế có nhiều tiếng chim,
và rồi một ngaỳ, một ngày ,một ngày đã xa
sẽ không ngày nào hơn
đôi bàn chân nhỏ và hoa tím vẫn rơi đầy sân
từ lâu lắm đã vắng em trên con đường này
cây bây giờ lá rụng gió heo may
và từ lâu đã vắng em bên ai mỗi ngày
chỉ còn mùa thu với lá bay bay

yeah yeah...

em đừng đi xin em đừng đi
vì ai đó còn chưa nói với ai điều gì ,
ngày ngày mặt trời hôn lên bước chân
và hoa tím vẫn rơi đầy sân
con đường chưa quên tên bàn chân
bàn chân đã lãng quên con đường nhỏ
ai vội đi để ai còn đứng đó
tìm bàn chân ai trong tiếng lá rơi...
P2:

Cuộc đời lạ lùng,
cuộc đời hay mong nhớ những điều viễn vong,
lòng người lạ lùng
lòng người hay mong nhớ những điều hư không
và rồi một ngaỳ, một ngày ,một ngày đã xa
sẽ không ngày nào hơn
đôi bàn chân nhỏ và hoa tím vẫn rơi đầy sân
từ lâu lắm đã vắng em trên con đường này
cây bây giờ lá rụng gió heo may
và từ lâu đã vắng em bên ai mỗi ngày
chỉ còn mùa thu với lá bay bay

yeah yeah...

em đừng đi xin em đừng đi
vì ai đó còn chưa nói với ai điều gì ,
ngày ngày mặt trời hôn lên bước chân
và hoa tím vẫn rơi đầy sân
con đường chưa quên tên bàn chân
bàn chân đã lãng quên con đường nhỏ
ai vội đi để ai còn đứng đó
tìm bàn chân ai trong tiếng lá rơi...

Tác giả: Nguyễn Thị Bình

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Video Clips
Thống kê truy cập
  • Đang truy cập4
  • Hôm nay96
  • Tháng hiện tại15,177
  • Tổng lượt truy cập2,560,423
Thăm dò ý kiến

Bạn đánh giá yếu tố nào quan trọng nhất trong quá trình học tập ?

Văn bản PGD

TB số 25/TB-PGDĐT

Ngày ban hành: 25/04/2024. Trích yếu: Trường học an toàn ...

Ngày ban hành: 25/04/2024

CV số 80/PGDĐT-TCCB

Ngày ban hành: 25/04/2024. Trích yếu: Kiểm điểm đánh giá XLCL...

Ngày ban hành: 25/04/2024

CV số 77/PGDĐT

Ngày ban hành: 24/04/2024. Trích yếu: bảo đảm an toàn thông tin...

Ngày ban hành: 24/04/2024

KHPH số 109/KHPH-CAH-PGDĐT

Ngày ban hành: 24/04/2024. Trích yếu: kế hoạch phối hợp ...

Ngày ban hành: 24/04/2024

CV số 75/PGDĐT

Ngày ban hành: 24/04/2024. Trích yếu: tăng cường công tác tuyên truyền phòng chống ngộ độc TP

Ngày ban hành: 24/04/2024

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây